Là một đoạn của tuyến đường sắt trên đèo Hải Vân, cầu vòm Đồn Cả vừa cổ kính, vừa được bao quanh bởi cây cối, phía dưới là suối, chính là địa điểm “chữa lành” đúng nghĩa.

/ Mời bạn đến quê tôi – Giang Hoa

Dưới chân bãi Rạng là khu nghỉ hè

Nhìn ngoài khơi sóng vỗ sương lam

Đứng hiên ngang cạnh sông Hàn chon von

Núi Ngũ Hành như hòn ngọc thạch

Bạn Phương Tây lữ khách đến thăm

Thân mời bạn đến ghé hầm Hải Vân

Sương giăng phủ lối êm đềm gió ru

Từ trong Resort bềnh bồng ngắm xuyên

Xa xa những con thuyền vượt bến

Bóng nhỏ dần thuyền hẹn ngày về

Làm quà lữ khách mùa hè nơi đây ..

Sơn Trà nắng chiếu, Chân Mây sóng gào

Tiếng chuông Linh Ứng làm nao lòng người..

Hội An phố cổ thấy đời bình yên

Ngũ Hành sơn đó đi tìm vần thơ..

Màu xanh ngự trị, ước mơ chưa tàn

Thoáng buồn vì chốn Địa Đàng vắng em..

Sông Hàn thức giấc, người quên ta rồi

Làm sao tìm lại nụ cười tan băng?

Nếu anh về qua cửa ngõ miền Trung

Hãy ghé lại đất anh hùng Đà Nẵng

Một thành phố thật thà luôn ngay thẳng

Đượm tình người và sâu nặng tình quê

Nếu đến thăm anh chẳng muốn quay về

Nơi phố biển say mê nhiều kỳ lạ

Những cầu mới vươn mình như hối hả

Đón đoàn người từ mọi ngả về thăm

Bà Nà Hiu soi bóng ánh trăng rằm

Nơi tỏa mát quanh năm như Đà Lạt

Sơn Trà đảo luôn cuộn trào suối nhạc

Cảng Tiên Sa ru khúc hát gọi mời

Nơi tuyệt vời để du lịch nghỉ ngơi

Chùa Non Nước nơi trang nghiêm đồ sộ

Cảnh quan này không thể có nơi đâu

Hãy ghé thăm ta cùng bắt nhịp cầu

Người Đà Nẵng luôn dạt dào tình cảm

Luôn hiếu khách và thắm tình bè bạn

Mời anh dùng những đặc sản nơi đây

Kèm những cái bắc tay hiền và ấm

Bờ biển dài những bãi tắm xanh trong

Hãy ghé thăm người Đà Nẵng thật lòng

Tay dang rộng và chờ mong khách đến

Đang mời gọi bạn bốn phương quý mến

Về Sông Hàn cùng đếm nhịp cầu quay….

Thơ về Sơn Trà – Ca ngợi vẻ đẹp của quần đảo

Tổng hợp thơ về đảo Sơn Trà thơ mộng dành cho những người chuẩn bị có dịp đến thành phố xinh đẹp này

Mắt vào thu sáng bờ môi chín mọng

Sớm mai rồi sương đọng mãi chẳng phai

Cầu quay ơi! bao năm tháng miệt mài

Vẫn sừng sững nối hai đầu thương nhớ

Sông có biết nỗi lòng người bên lở

Trăn trở hoài nên dang dở mùa ngâu

Về nhé anh mình chung bước trên cầu

Ngày hạnh phúc đâu có còn xa nữa

Cây cầu Rồng đêm về thắp thêm lửa

Tay trong tay đi giữa những cờ hoa

Thu đến sớm khua bán đảo Sơn Trà

Nghiêng giấc mộng trăng ngà soi biển biếc

Mùa hạ đi nắng vàng còn luyến tiếc

Bãi cát dài biền biêt níu bàn chân

Mình lại về dưới những tiếng chuông ngân

Chùa Linh Ứng đã bao lần chờ đợi

Câu tình duyên chẳng còn xa vời vợi

Báu vật thiên nhiên tặng nơi này

Sơn Trà duyên dáng soi bóng nước

Mỏ Diều, Cổ Ngựa trắng mây bay.

Mỗi bước phiêu bồng giữa ngàn cây

Xôn xao, thấp thoáng bầy linh trưởng

Sơn Trà tưởng đâu vườn thượng uyển

Từng bước chân, ta bước lên tiên.

Lâng lâng, thư thái giữa mây trời

Báu vật thiên nhiên nên gìn giữ

Đến Đà Nẵng rừng thông bát ngát

Sương lồng đỉnh núi Ngũ Hành Quan Âm

Xuyên qua cánh đảo là nơi Sơn Trà

Trên ngọn núi chiều tà rơi bóng

Dưới chân đồi khoảng rộng nhà cao

Hàn Giang gợn sóng một màu bạc trong

Núi đứng trọn trong lòng thành phố

Bên kia cảnh vật nên thơ hữu tình

Cảnh quan sầm uất đang vươn từng ngày

Dệt câu đối ẩm khơi trào ngữ ân.

/ Đêm sông Hàn – Bằng Lăng Tím

Đêm sông Hàn ánh điện sáng lung linh

Như nhắn gửi tâm tình người Đà Nẵng

Xa vọng lại tiếng ai hò văng vẳng

Khúc tình ca sâu lắng thật ngọt ngào

Đêm sông Hàn lòng ta thấy xuyến xao

Trăng mờ tỏ quyện vào mây tím mộng

Gió lay nhẹ rì rào muôn con sóng

Cảnh bình yên giữa cuộc sống đời thường

Đêm sông Hàn ai đem trải mành sương

Chân bước dạo con đường đầy xác lá

Vòng xe chậm ngược xuôi về khắp ngả

Xa cầu Rồng phong cảnh đẹp như mơ

Chia tay nhé biết bao giờ gặp lại

Dù ngắn ngủi nhưng trong lòng nhớ mãi

Trọn niềm vui ta trải với Sông Hàn.

Dòng sông lặng vắng đôi bờ hắt hiu.

Phơi phới lòng câu hát yêu thương

Mừng sao thành phố trên đường tiến xa.

/ Mời anh về Hàn phố – Hà Trần

Mời anh về thăm Hàn phố cùng em

Đi dọc bờ sông ngắm những cây cầu mới

Đường Bạch Đằng đêm về vui như hội

Khách xa gần ai cũng muốn ghé qua

Em sẽ đưa anh đi trên những chiếc cầu

Chân rộn bước trong lòng thành phố trẻ

Mỗi chiếc cầu đẹp lung linh một vẽ

Say đắm bao người khi có dịp đi qua

Em lại đưa anh lên ngắm núi Sơn Trà

Tắm biển Mỹ khê, thăm chùa Linh Ứng

Ngũ Hành Sơn năm ngọn cao sừng sững

Biểu tượng muôn đời cho thành phố chúng ta

Lên cáp treo chinh phục đỉnh Bà Nà

Ở trên ấy bốn mùa sương phủ trắng

Như Đà Lạt giữa miền trung đầy nắng

Là thiên đường, là tiên cảnh đó anh

Ta lại về tắm nước biển trong xanh

Tối thứ bảy đi xem rồng phun lửa

Cầu Sông Hàn giờ không còn quay nữa

Cảng cập tàu nay đã được dời ra

Càng yêu thêm thành phố của chúng ta

Đang vững bước vươn lên tầm cao mới

Anh hãy về vào tháng tư năm tới

Ngắm sông Hàn lung linh đêm pháo hoa.

Tập thơ về sông Hàn Đà Nẵng hay nhất

Sông Hàn thơ mộng xuất hiện trong thơ khiến bất cứ ai đọc xong cũng thấy lòng xao xuyến. Không chỉ là hình ảnh, đây còn là kỷ niệm của nhiều người.

Anh có về thăm Đà Nẵng cùng em?

Dòng Hàn Giang chứng kiến bao lời hứa

Để tình duyên đôi lứa chẳng phai mờ.

Em sẽ về thăm Thành phố mộng mơ

Mình trao nhau cả tình yêu trong trắng

Ngắm biển chiều sóng lặng đón hoàng hôn.

Bao yêu thương để lòng dạ bồn chồn

Ngày gặp mặt dâng nụ hôn đằm thắm

Sông Hàn ơi ! Em gom ngàn sợi nắng

Kết thành lời em trao tặng riêng anh.

Khám phá những câu thơ về Đà Nẵng giàu hình ảnh

Các bài thơ lục bát về Đà Nẵng mang đến nhiều hình ảnh đẹp về các địa điểm tại thành phố này. Dù chưa một lần đặt chân bạn cũng dễ dàng hình dung ra vẻ đẹp và sự cuốn hút khi đến.

Lắng nghe hơi thở mặn mà biển khơi

Gió lay mành lá nắng rơi chân thềm.

Vây quanh bếp lửa môi mềm bên nhau

Sao giăng ve vãn sắc màu mênh mông.

Hoa đăng nguyện ước, trăng thanh vẹn thề

Thả hồn phố cổ, mơ về Hàn giang.

Vẽ lên những khoảnh khắc vàng trong đêm

Quên đi sầu muộn ưu phiền trong ta.

Miền Trung thân thuộc tuy xa mà gần

Hằng mong về lại nhiều lần miền thương.

Lấy nước làm muối lấy tre làm nồi.

Lòng ta thương bạn, nước mắt và trộn cơm.

Đi mô cũng nhớ mùi hương quê nhà.

Có hòn Non Nước, có hang Sơn Trà.

Còn hơn làm mảnh đá hoa trong chùa.

Phong Lệ có nghề bán hến, chọi trâu.

Có nghề khắc đá lừng danh khắp vùng.

Vừa vừa cái miệng kẻo chồng con hết nhờ.

Ngập chùa Non Nước, lời đồn em mới tin.

Lấy chồng Sơn Trà phải gánh củi than.

Hỏi thăm anh thợ cả bữa nào hồi công?

Cảnh đất Hàn em ở, chốn Kim Bồng anh lui.

Ai về Đà Nẵng, Hội An Cho tôi nhắn gửi vài hàng tâm tư.

Nước sông Hàn dào dạt sóng xanh

Nhớ sông nhớ nước nhớ mình nhớ ta.

Thơ tả về Đà Nẵng với câu từ ngắn gọn dễ đọc dễ hiểu nhưng đầy ý nghĩa. Từ phong cảnh, con người đến các món ăn đều được miêu tả sống động qua câu từ.

Pháo hoa soi tỏ bóng người thương

Đô thành đáng sống nơi thầm ước

Các quận thân tình khách bốn phương

Non Nước rạng ngời thời đổi mới

Cầu Rồng bền vững vẫn khiêm nhường

Sông Hàn lặng chảy niềm kiêu hãnh

Thành phố vươn mình trong kỷ cương.

Ðứng bên ni sông, ngó qua bên kia sông

Ðứng bên ni Hà Thân, ngó qua Hàn

Ðào sông Cù Nhĩ, tìm vàng Bồng Miêu

Dặn tấm lòng, ai dỗ cũng đừng xiêu,

Ở nuôi thầy mẹ, sớm chiều cũng có anh.

Gặp nhau liếc mắt dặn dò đôi câu

Chàng đưa thuốc, thiếp trao trầu

Thắm tình Cẩm Lệ, mặn vôi Thanh Hà.

Cầu Ngang sóng gợn, Sơn Trà mây giăng

Ngồi khoanh tay lại than rằng: cuốc lẻ đôi!

Quán cơm Đà Nẵng, cao lầu Hội An

Duy Xuyên bánh đập, Hòa Vang thịt rừng

Điện Bàn nhớ trận giặc lùng đánh Tây.

Thấy đang tập lính dư ngàn, dư trăm

Thương chàng thiếp cũng phải ra thăm

Chàng qua bên Tây địa biết mấy năm mới về?

Hòn Hành ở đó là trong vịnh Hàn

Lối đi Lô Giản thẳng miền ra khơi.

Thành phố đèn hoa ngắm cuối tuần

Chào mừng khách đến được bình an.

Chiều Đà Nẵng chiều cất vào nỗi nhớ

Trong tiếng chuông chùa em cầu nguyện cơ may.

Cầu Rồng hướng thẳng núi Sơn Trà

Ngũ Hành dáng ngự hùng thiên quá

Mơ màng lạc bước phương trời lạ

Dưới chân bãi Rạng là khu nghỉ hè.

Nhìn ngoài khơi sóng vỗ sương lam

Đứng hiên ngang cạnh sông Hàn chon von.

Thấy người gặp cảnh ngẩn ngơ dạ mình.

Xin cúi xuống hôn lên miền đất mẹ

Tình người bao dung sông núi hiền hòa

Gắn tình người trọn vẹn với non sông.

Nắng nóng mưa sa bền chí mặn nồng

Vượt khó theo cùng Sài Gòn – Hà Nội

Xin cúi xuống hôn lên miền đất mẹ

Ở là thương, đi nhớ mãi khôn nguôi!

Người xa xứ cũng đem lòng quyến rũ

Biển dạt dào chan chứa bao niềm vui

Đà Nẵng ơi! Trong tim của muôn người

Nét huyền diệu đi lên từ nghèo khó…

Xa Đà Nẵng đem theo bao nỗi nhớ

Mong ước ngày mai ta lại trở về.

Nhắc đến Sài Gòn trong Xa Đà Nẵng, chắc những người con của thành phố mang tên Bác cũng không khỏi bồi hồi. Đọc những bài thơ về Sài Gòn để bớt đi nhớ thương.